Có thể lập lại hòa bình được không? Không ai biết được. Còn cứ nhịn đi thì được nhiều hơn cái mình muốn nữa". Ông nghĩ tới cách mà người ta chưa từng nghĩ tới.
Từ sáng dậy tới khi đi làm, tôi ít khi nói với nhà tôi quá 12 tiếng. Lúc lâm chung, bà thú với con gái bà rằng: "Chính má đã làm cho ba các con chết". Nếu là một nhân vật rất quan trọng, ông viết ngay tên nhân vật đó trên một miếng giấy, ngó kỹ nó, tập trung tư tưởng vào nó, cho nó khắc sâu trong óc.
Bọn trẻ vội vàng làm theo ý tôi. Thế mà đáng lẽ gây với ông ấy, tôi lại cám ơn ông! Tôi hứa với ông xóa nó đi vì "một người ngăn nắp như ông, tính toán mỗi một cuốn sổ tất là ít lẫn lộn hơn các viên kế toán của tôi phải tính toán sổ của cả ngàn khách hàng". Vậy bạn được như bây giờ, có gì cho bạn đáng tự phụ? Người khác ra sao, đừng chê người ta.
Nghe ông ta tuôn ra trong ba giờ đồng hồ rồi về. Viên thu thuế lạnh lùng đáp: "Cái đó tôi không biết. Giám đốc phòng thương vụ Ken R.
Cô này lấy lòng tôi, có lẽ quá khen tôi một chút, nhưng tôi thích như vậy. Mới đầu, viên thu thuế tỏ uy quyền của ông một cách ồn ào. Bạn có biết câu chuyện lạ lùng này không? Sau ngày dài làm lụng khó nhọc, một mụ chủ trại dọn cho những người giúp việc một đống cỏ khô thay bữa chiều.
Bà ở nhà chắc có ít nhiều tánh tốt; ít nhất hồi xưa ông cũng nghĩ như vậy; nếu không, sao ông cưới bà? Nhưng đã bao lâu rồi ông chưa hề khen bà một lời? Từ hồi nào? Không thể nào ca tối nay được đâu!". Nhưng khi cưới rồi, điều cần nhất là đãi nhau như khách quý.
Cuống họng tôi như cái bàn nạo dừa. Roosevelt được quốc dân bầu làm tổng thống. Hết bản này đến bản khác bị từ chối.
Bà ấy: "Ông Carnegie! Tôi hối hận đã viết cho ông một bức thư như vậy. Có đủ bảo vật mà không dùng tới". Ông Schwab hỏi người đó: - Không hiểu tại sao một người có tài như thầy mà không làm cho nhân viên của mình có một năng lực sản xuất khá hơn được? Người kia đáp: - Tôi cũng không hiểu tại sao nữa.
Cuốn này phải là kim chỉ nam của bạn trong sự giao thiệp với người. Kết quả cuộc tranh luận lạ lùng đó, là hãng xe ký giao kèo với hãng của tôi và xin cho bạn hay rằng, giao kèo ký kết mua tới một triệu thước da, đáng giá 1. Phần nhiều những người đã thành công thích nhớ lại những khó khăn buổi đầu.
Vô số xí nghiệp hành động như tờ báo đó. Đây là một thí dụ khác. Khi tên Booth hạ sát ông bằng một viên đạn, ông không hay rằng người ta mới bắn ông, nhưng trong 23 năm trời, gần như mỗi ngày, ông được nếm "những trái cây chua chát của một duyên nợ đau khổ" như lời ông Herdon, người bạn ông đã nói.