– Hadan Gula thành thật trả lời. Vào thời đó, Cyrus, một trong những vị vua có tham vọng chinh phục các vương quốc lân cận, thể hiện ý đồ xâm lược Babylon. - Cậu không biết làm gì, thì suốt đời cậu đúng là một kẻ hèn nhát.
Vì vậy, bây giờ tôi cảm thấy hết sức hoang mang. Tôi bị bắt và dần trở thành một phần tử trong nhóm người xấu xa đó. Nếu không nhờ sự phát hiện và khai quật cẩn thận của những nhà khảo cổ, có thể chúng ta sẽ không bao giờ được biết đến những công trình vĩ đại, những đền đài cung điện nguy nga tráng lệ xưa kia của Babylon đã bị vùi sâu hàng bao nhiêu thế kỷ.
Rượu của ông ấy rất thơm và ngon. Khi ông Algamish qua đời, tôi đã nhận được một phần tài sản của ông ấy đúng như thỏa thuận trước đây. Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi:
Chính các bạn - những doanh nhân đã, đang và sẽ thành đạt - mới đánh giá hết giá trị của các bài học trong quyển sách này và áp dụng những nguyên lý sáng giá nhất của nó để đem lại thành công trong các chiến lược kinh doanh của mình. - Việc một người tạo dựng được sản nghiệp luôn có những bài học giá trị đáng để chúng ta học hỏi. Trải qua một thời gian dài, tôi đã tìm ra bảy cách chữa trị cho cái túi vốn xẹp lép của mình.
- Nếu vị nữ thần ấy thường viếng thăm những sòng bài, thì chắc bà ta cũng không quên ghé đến những cuộc đua ngựa. Những thực khách khác cũng mang thức ăn đến và vây quanh hai người. Mày cứ bán với giá hai xu một cái.
- Đây là con bọ có nguồn gốc từ Ai Cập. Nghe đến đây, ông Arkad không nhịn được nên đã cười lớn. Sau một lúc, cả ba ông đều dừng lại và thở dốc.
Tất cả mọi người im lặng, không ai trả lời được câu hỏi của Arkad. Hôm ấy, đích thân ông Nomasir đã chọn mua những tấm thảm tốt nhất và có màu sắc vừa ý với ông ta. Chắc họ nghĩ rằng, mùa màng có thể bội thu mà không cần phải cày cấy tốt!
- Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? Có lẽ, dù được mệnh danh là bất khả xâm phạm trước quân thù, nhưng thành Babylon vẫn không tránh khỏi quy luật sinh - diệt của thời gian. Nhưng ông không quan tâm đến những lời bà Swasti nói.
Vậy hãy nói cho chúng tôi biết, ông đã chống lại tính ù lì của mình Nó sẽ chứa đầy những đồng tiền vàng. Nhưng mỗi ngày trôi qua thì sự túng quẫn của con càng bức thiết hơn.
Ông cảm thấy thật xót xa nên chìa cho anh ta một cái bánh. Bởi vì, tôi nghe tiếng ông chủ bảo rằng sẽ mổ thịt anh khi nào anh bị ốm lần nữa. Vào một ngày kia, người chủ nô lệ, vốn từ lâu đã trở thành người bạn thân thiết của con, đến gặp con và nói rằng: