Hãy lưu ý rằng bài thi này thật sự không phải là vấn đề. Các lỗi sai này được “tiêu hóa” trong vốn từ vựng cá nhân của chúng ta và trở thành một thói quen. Khi bạn đọc được một từ mới nào đó thì hãy sử dụng nó thường xuyên.
Bởi vì đây là cách bộ não tăng quá trình xử lí của trí nhớ, nên đôi khi chúng ta rất muốn tạo ra sự liên tưởng giữa tên của ai đó với nơi mà chúng ta đã gặp họ. Trong đó, A – Anish, M – Mei, P – Pumiko, R – Robert. Lúc đó chúng ta xin lỗi vì cần phải gọi cho nha sĩ ngay để sắp xếp lịch hẹn trước khi phòng khám của ông ấy đóng cửa vào ngày hôm đó.
Những từ khóa được liệt kê ở đó, bao hàm tất cả 150 trang về các bài học và nội dung chính! Chúng ta đưa ra vô vàn lí do để hoãn lại đến ngày 19 tháng 6. Bạn vừa đọc qua phần thích thú.
Hay Agatha Christy đã bỏ học khi còn học trung học. Những người này đang tán gẫu ở nhẹ nhàng, trong khi nhạc nền nhẹ nhàng và thoải mái. Trớ trêu thay, lý do mà chúng ta nhận ra rồi thất vọng về trường hợp đó là chúng rất hiếm khi xảy ra!
Sự khác nhau giữa hai kiểu giáo viên này là gì? Kiểu thứ nhất là những người quá tập trung vào bản thân họ hay bài giảng, trong khi kiểu còn lại có ý thức nỗ lực ghi nhớ tên của các học sinh ngay từ những giây phút đầu tiên. (“Làm thế nào để nó tới được Pháp? Nó bay trên chuyến bay Swissair. Nhiệm vụ của bạn là nhớ danh sách này dựa vào thuộc tính số học, nghĩa là, biết cách quy mỗi thứ cho con số liệt kê bên cạnh (thứ tự số học của nó).
Ghi nhớ tên từng người trong nhóm ngay những phút đầu gặp gỡ Bước tiếp theo, bạn cần phải liên tục củng cố và ghi nhớ chỉ một lần/tuần! (Bạn không cần phải làm việc này với tần suất lớn. (“Làm thế nào để nó tới được Pháp? Nó bay trên chuyến bay Swissair.
Và những sự kiện nào đã xảy ra trước Công nguyên? Bạn có thể chuyển dấu trừ (-) thành số 0. Bắt đầu học môn này từ phần bạn thấy thích thú rồi mới học đến phần “bắt buộc”. Bất kể khi nào tôi làm công việc đòi hỏi suy luận, như nghiên cứu hoặc viết, tôi luôn chọn các quán cà phê.
Mọi nỗ lực để loại bỏ tờ phiếu này đều vô ích. Người tiếp theo đến cùng một điểm xuất phát như vậy, khi nhìn thấy con đường có dấu chân kia sẽ tự nhủ: “Có thể người kia biết mình đang đi đâu, mà dù sao chắc chắn mình sẽ gặp anh ta ở cuối con đường. Điều này có nghĩa rằng bạn phải lưu chúng trong trí nhớ lâu dài của bạn.
Bad (xấu) là một từ có nghĩa trừu tượng, rất khó để bạn tưởng tượng ra “hình ảnh”. Nếu đang ở giữa sa mạc, đứng giữa những cồn cát khổng lồ bất tận, bạn thấy một con đường được tạo bởi vô số dấu chân người – có thể bạn sẽ chọn đi theo lối đó. Giả sử bạn muốn trả cho Sharon 50 đô-la mà bạn đã vay của cô ấy.
Bạn sẽ thấy khả năng tạo ra sự liên kết liên tưởng với người mà bạn gặp cùng một lúc sẽ nhanh hơn rất nhiều nếu bạn biết tên của họ trước đó, bởi vì bộ não của chúng ta đã chuẩn bị một “căn cứ hạ cánh” cho trường hợp này. Dù thế nào đi chăng nữa, chúng ta cũng sẽ có cách chiến đấu với ngôn ngữ này. Nói cách khác, chúng ta có thể lái làm sao để tạo thành “làn sóng xanh”, nhờ đó ta có thể đi được một cách nhịp nhàng mà không phải đứng lại.