Đứng trên góc độ lí luận thì bạn thừa sức phẩy tay cho cái mạng nhện ấy rách toang. Chả phải bổn phận gì. Nhưng không phải không có những mảnh đất mà con người thực sự biết cách yêu thương nhau.
Nhầm! Lúc này (lúc khác thì hẵng để lúc khác nói), tôi muốn đặt một tia lửa ở những người tài. Và từ đầu đã không muốn dành sức cho cái không phù hợp. Rồi hắn biến đi đâu đó.
Trong ba ngày đó, vợ ông sẽ được phục vụ như bà hoàng. Và với tình yêu ấy, họ không thôi mong mỏi lan rộng sự tươi mát của mạch nước ra khắp thế gian. Bỗng cô thấy trong mắt anh, có một đôi mắt rất đẹp.
Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả. Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn. thơ ơi còn hay nữa không - sao lòng cứ thấy mùa đông thế này - còn hay chứ vẫn còn hay - bằng không đưa đẩy bàn tay phí hoài - thơ ở trong tớ ở ngoài - cả thơ cả tớ lạc loài bên nhau - thơ đau tớ cũng đau đau - thơ buồn tớ cũng mau mau buồn buồn - hai tay thơ bắt chuồn chuồn - biết đâu tớ cũng lìa nguồn mà xa - thơ ơi thơ có phải là - nỗi oan chẳng thể thật thà giải duyên - tình yêu là kẻ tật nguyền - lắp vào những miếng hão huyền nhân gian - cũng còn nhiều chuyện phải bàn -vốn nhân cái dịp bầy đàn lung lay
Rồi cô bạn ấy kể với cô bạn thân nhỏ bé có khuôn mặt thông minh và một nghị lực học mà các thầy cô giáo luôn khen ngợi. Mà giáo viên nhạt và lạnh nhớt như thế thì ngu như tôi cũng biết. Bác nói thế thôi nhưng bác hạnh phúc vì bán được hàng.
Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được. Rồi ráp nối thành một câu chuyện hay một cái gì đó. Cái đêm ấy, tôi đã lao động như một người công nhân thực thụ.
Và có thể, tôi là người mà bạn được thuê để khóa mõm. Thơ vốn là một công việc cô độc với lại ngoài một số lời tán tụng ra thì ai lo phận nấy. Có điều, những cơn đau không tha cho ông cụ.
Cũng có cớ để thôi viết. Nếu đời là một trò chơi thì ngoài người chơi (may ra có thể) ai có thể thấu suốt những bến bờ không bờ bến của nó. Ngại nói là ta mất xe.
Bác gái lấy túi chườm nóng đặt lên ngực cho, bảo: Căn bản tại con ngủ nằm sấp. Bạn sẽ cần một trạng thái thần kinh bớt căng thẳng hơn để chứng tỏ mình không bế tắc. Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi.
Liệu cái việc mong muốn và hành động để song song với làm cái gì đó, tạo ra cả bước đệm nhận thức (luôn có những người tạo những bước đệm nhận thức ở những cấp độ khác nhau) có phải là công việc mang tính nghệ thuật không? Đây là thời điểm thần kinh mệt mỏi nên bạn hay bị hoang mang như thế. Anh họ và chị út ngồi vào bàn. Cháu mà làm được thì cháu giỏi.