Yua Miki

Bố dượng đầu trọc hóa trang thành chú tuần lộc ở đêm giáng sinh

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mà các sinh viên đại học đều biết rằng: "Tạo hoá ghét sự trống rỗng lắm". Câu chuyện của ông hay và cảm động tới nỗi sau mỗi buổi học, tôi mời ông lại dùng bữa tối với tôi. Đối với những bà ấy, người ta khuyên mỗi tối nên thảo một chương trình cho ngày mai.

    Mà những người đọc qua bài đó, một tuần sau chắc chẳng còn nhớ đến nữa. A! Thiệt là đổ đốn, nay lại muốn khoác bộ áo xanh. Chính cuốn Cô đơn của ông đã kể rõ 5 tháng sống trong cảnh đêm tối, làm cho ta phát nản phát điên đó.

    Dù hay dù dở ta phải gảy cây đờn nhỏ của ta trong dàn nhạc của đời. Tới chuyện của ông H. Tôi trốn hết thảy bạn bè.

    Nhưng tôi đã diệt được sự vô ý thức ấy từ lâu rồi và tôi bình thản lắm. Ngày hôm nay tôi sẽ không lo sợ nữa và quả quyết vui sống, yếu mến mọi người, hưởng cái mỹ và tin chắc rằng những người tôi yêu sẽ yêu tôi. Trong chiến tranh vừa rồi, các nhà chỉ huy tối cao của quân đội ta luôn luôn dự tính cho ngày mai và cả những ngày còn xa hơn nữa, nhưng họ không bao giờ vì vậy mà ưu tư cả.

    Ông là chủ bút tờ báo Philadelphia Bulletin và khi diễn thuyết trước học sinh một trường trung học, đã hỏi họ: "Những trò nào đã từng thấy xẻ gỗ [17], giơ tay lên". Chắc bạn tự nhủ: Nhưng chuyện đó có chi lạ lùng đâu? Nếu gặp hai đứa trẻ mồ côi đêm Giáng sinh, thì ta cũng thương chúng được; nếu ở Trân Châu nảng, ta cũng vui vẻ làm như Margaret Taylor Yates rồi. Vả lại, cũng như các chủ trại khác, có tính rất ghét sự mua chịu, ông ngầm bảo Dan Eversole đừng bán chịu cho bà nữa.

    Ông cho một người bạn cho vay một số tiền lớn và người bạn đó vỡ nợ. Nhưng các huấn luyện viên gìa gấp hai, bà tuổi họ lại không mệt chút nào. Bởi vì mệt mỏi đến với ta mau lẹ lạ thường.

    Tôi nói: "Anh Bill này, tôi chỉ đợi anh mười phút thôi, rồi thì "tốp". Bạn đã kinh nghiệm như vậy rồi chứ? Tôi cũng vậy. Nghiên cứu kỹ, ông Barmack thấy khi ta buồn chán, áp lực của máu và số dưỡng khí hít vào đều giảm, còn vui thích làm việc thì những cái đó tăng liền.

    Tôi ngồi phịch xuống chiếc ghế, nói: "Thượng Đế muốn sao con xin nghe vậy" mà hai hàng lệ ròng ròng trên má. Một vai trong kịch, đại tá Andy nói: "Những kẻ may mắn là những kẻ có một việc làm hợp lý". Ban này nổi tiếng khắp thế giới.

    Lẽ cố nhiên là bà đã kể những nỗi đau khổ, những vấn đề khó khăn không giải quyết được. Tôi không hiểu những bí mật của tôn giáo và sự tụng niệm, nhưng cũng không phải vì vậy mà tôi không hưởng được một đời sống êm đềm hơn, sung sướng hơn do tôn giáo mang lại. Chỉ chuyên tâm kiếm sự kiện thôi.

    Cháu không bao giờ quên được cái chân lý đẹp đẽ ấy mà cô đã dạy cháu. Dưới đây là bài thứ hai. Nghĩ vậy tôi liền tự nhủ: "Được lắm, phá sản thì cũng đành.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap