Phản ứng của bạn chắc chắn là nhẹ nhàng hơn hẳn. Tương tự, nếu người đó luôn hỏi bạn rằng bạn có tin anh ta không thì hãy dè chừng. Kịch bản B: Bạn nghi ngờ người bạn đời của mình đang ngoại tình.
Anh biết tôi cảm thấy như thế nào với chuyện dối trá mà. Chẳng hạn, giả sử bạn là sếp và bạn đang điều tra khả năng có nhân viên thụt két của công ty. Trong những tình huống này, tranh cãi là hành động không thích hợp và vô ích.
Động lực đó sẽ mạnh hơn nếu được đưa ra theo một cách riêng. Cậu nghĩ chúng ta sẽ làm sáng tỏ vụ này bằng cách nào?” Một kiểu người chưa biết cần phải sống thế nào.
Đôi khi câu chuyện càng kỳ quặc, nó càng trở nên đáng tin. Giả sử bạn hỏi bạn gái rằng nàng đã ở đâu tối qua. Những phương án tấn công này có tác dụng khá lớn.
Tôi hy vọng được nghe chuyện đó từ anh trước. Bạn có thể sử dụng kỹ thuật này trong bất kỳ cuộc trò chuyện nào để xác định xem liệu người đó đang sáng tạo hay nhớ lại các thông tin. Vì vậy, đừng để lộ những ý nghĩ trong đầu mình.
Người đó có thể đút tay vào túi hoặc siết chặt các ngón tay; duỗi thẳng các ngón tay thường là một cử chỉ chứng tỏ sự cởi mở. Tâm trí người đó sẽ dượt qua tất cả những trường hợp có thể xảy ra vì bản thân người đó cảm thấy lo sợ. “Một khi biết mình là ai, điều gì an ủi được anh ta đây?… vì trên Trái đất này Mọi người đều sống, sống trong giấc mơ.
Hầu hết mọi người không thích sai lầm. Hãy để ý xem các con số và thông tin có những điểm tương đồng bất thường nào không. Winston: cảnh sát muốn nói chuyện với tất cả những người đã tới nhà anh.
Vậy ý nghĩa ở đây là gì? Quả thực, nếu tất cả chúng ta đều chịu tác động của đặc điểm tâm lý này, chỉ là những cái bảng tên, thì chúng ta đã chẳng phải lo lắng. Tuy nhiên, nếu bạn nói điều này – dĩ nhiên, rất tình cờ – trước khi bạn nói ra ý định mua hàng thì người đó sẽ không có động cơ thật sự nào để không nói ra sự thật. Chỉ là “chúng ta” đối phó với “họ” và bạn muốn giúp đỡ cô ấy.
Tên của trò chơi này là đòn bẩy. Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục giai đoạn kế tiếp. Trong trường hợp này, bạn có thể giải thoát cho người đó khỏi suy nghĩ phải chịu trách nhiệm.
Những dấu hiệu này diễn ra cả chủ định và vô thức. Tuy nhiên, nếu cách duy nhất người đó có thể thấy thoải mái hơn là nói ra những gì bạn muốn thì người đó sẽ phải làm vậy. Tuy nhiên, chúng ta thường chỉ chú ý đến lời từ và bỏ quên phần thông điệp thể hiện qua các nhân tố phi ngôn từ – phần lớn nhất và có thể nói là chân thực nhất.