Cảm giác tội lỗi, ân hận, phẫn nộ, bất bình, buồn bã, cay đắng và tất cả mọi cảm xúc thù hận đều do hồi tưởng quá nhiều đến quá khứ mà ít trụ ở hiện tiền. Phải chi họ biết rằng họ thật gần gũi với thực tại của chính họ biết bao, thật gần gũi với Thượng đế biết bao. Sự bất hạnh cùng cực có thể là nhân tố thức tỉnh thật tuyệt vời.
Lúc ấy thình lình xuất hiện sự tĩnh lặng nội tại. Hiện nay nhiều người vẫn còn làm như thế. Bây giờ bạn hãy thực hành tâm linh như sau: Khi bạn đi ra ngoài kiếm sống, đừng dành toàn bộ chú ý của mình cho thế giới bên ngoài và cho tâm trí của bạn.
Không gì có thể đáng kinh ngạc và hùng vĩ hơn cái bao la và tĩnh lặng không thể nghĩ bàn của không gian, song nó là gì? Cái không hư, cái hư không bao la vô tận. Đôi khi êm đềm phẳng lặng, đôi khi thì ba đào sóng gió, tùy theo các chu kỳ và thời tiết bốn mùa. Hãy hiện trú toàn triệt, và tiếp tục là chủ thể quan sát đối với những gì đang diễn ra bên trong bạn.
Nó sẽ làm mọi thứ có thể hầu đưa bạn ra khỏi cải Bây giờ. Những điều kiện bên ngoài vốn đang bị phản kháng cũng có khuynh hướng thay đổi hay được giải trừ nhanh chóng nhờ sự vâng phục. Nếu bạn không kịp thoát ra, bạn sẽ bị chìm chung với nó.
Đau khổ sẽ không giảm bớt cường độ khi bạn giải quyết nó bằng biện pháp vô minh. Hãy cảm nhận sự hiện trú của bạn. Những nghi vấn hay khước biện đôi khi có thể nảy sinh trong đầu bạn.
Cái “không” chỉ có thể trở thành cánh cổng dẫn bạn vào cõi Bất thị hiện nếu bạn đừng ra sức tìm hiểu nó bằng đầu óc. Đây là tâm điểm mà toàn bộ thiền định nhắm đến. Đồng hóa với tâm trí là trạng thái ý thức vận hành sai lệch nghiêm trong.
Một số sẽ tấn công những người xung quanh hay gần gũi bạn, còn một số khác có thể quay lại tấn công bạn, tấn công chủ nhân của chúng. Bạn biết rõ rằng “không thứ gì chân thực có thể bị đe doạ được”. Nó đã thu mình không vận hành thông sướng nữa, mà xoay lại chống đối với sự sống, giống như con thú ra sức ăn ngấu nghiến chiếc đuôi của chính nó vậy.
Sẽ không có “căn phòng nào nếu không có nó. Nên biết rằng luồng năng lượng ấy chính là cái quầng chứa nhóm đau khổ của bạn. Chẳng bao lâu bạn sẽ nhận ra rằng không có “cái của tôi” hay “cái của bạn” trong sự hiện trú.
Song lẽ, không thứ nào trong số đó thu hút toàn bộ chú ý của bạn. Nhưng đôi khi có sự xung đột giữa hai bên: tâm trí bảo “không” trong khi xúc cảm bảo “có”, hoặc ngược lại. Trong Bản thể hiện tiền, nam và nữ là một, không có sự phân biệt.
Thậm chí tôi cũng không biết cứu rỗi là cái gì nữa. Cho nên, đừng tin rằng ánh sáng ở bên ngoài bạn hay nó chỉ có thể đến qua một hình tướng đặc biệt nào đó. Cơn bực dọc trỗi dậy.