Như những chiếc giỏ bện rơm, xơ lá hình trái tim. Rất dễ hiểu, cái thiện tinh túy đã phải trải qua thế giới quan của cái ác và nhiều cái khác để có một thế giới quan tổng hợp cực kỳ phong phú cùng những phương án xử lí đa dạng. Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.
Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình. Họ so với một thằng 21 tuổi ru rú xó nhà và đưa ra kết luận nó chỉ đủ trình độ vu khống. Mà sống khoa học một chút.
Cháu nó đang bị đau cơ. Chơi là lắng nghe, quan sát, cảm nhận không sót một thứ gì. Cháu bác bảo: Thế thì để bác trai hút thì cháu được bỏ học í gì ạ.
Hầu hết là những người sống có trước có sau. Đó cũng là một thứ trói buộc. Và họ luôn trữ sẵn những nụ cười mỉa mai hoặc lời trêu chọc như dao đâm.
Thuật lại nguyên văn lời anh bác sỹ nọ cho bác. Lần vỡ đầu tiên là hồi bạn chừng 6 tuổi, hạnh phúc với tuổi thơ. Môn Văn bố tôi cũng dẫn đến nhà thầy dậy Văn nói chuyện.
Rồi ông lại bảo: Thôi. Giữa guồng quay, con người ai sẽ dừng lại và dành thời gian cho nhau. Nếu dư luận tiếp tục ơ hờ thì bạn sẽ cư xử theo một cách khác.
Viết là một lao động kỳ diệu. Bạn không thích sự không nhất quán này. Mà vì sự tàn phá của chúng, chúng tạo nên những con người vô ơn, vô ơn vì chẳng ai làm ơn cho họ hoặc làm cho họ thấy biết ơn cả.
Họ kinh doanh khách sạn. Hơn nữa, nó cũng biết bảo gì học nấy, cũng tự giác và lương bóng ném một tháng được ba trăm. Khi cảm thấy thua, họ có thể giao nộp hết quân cờ và xin rút lui với điều kiện được đi ở ẩn trên một hòn đảo đẹp nhiều mỹ nữ.
Dù chỉ nhả ra từng tí, từng tí một cho một người nhiều thụ động. Thậm chí, có thể xuất hiện chút tò mò và hơi háo hức là khác. Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời.
Cái này tôi tin chắc đến 99% là không phải tôi. Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác. Nhưng tôi không thấy hơi ấm trong trái tim các chú.