Rồi chẳng để ông viện cớ công việc bận bịu, tôi khyên ông chỉ việc nằm nghỉ trên ghế ngựa tại văn phòng trong những cuộc hội nghị hằng ngày với những nhà dàn cảnh. Nhưng mặc dầu cùng túng, song thân tôi luôn luôn dành một số tiền để mỗi năm gởi giúp một cô nhi viện ở Iowa. "Tôi kể nỗi lo lắng với bạn bè.
Vậy nói riêng về bộ óc thì "sau 8 hay giờ làm việc, nó vẫn minh mẫn như lúc mới đầu". Thí nghiệm ấy làm tốn cho họ 20. Chắc các bạn muốn biết thêm một người khác đã áp dụng định thức thần diệu của H.
Đáng lẽ gây dựng lại sản nghiệp của họ, họ lại đâm ra "gây lộn một cách chua chát và kịch liệt với số phận" khiến cho đời phải tăng thêm số người mắc bệnh chán đời. Theo tôi nhà sản xuất thuốc đó chưa thành công bằng nửa thân phụ tôi, một nông phu ở Missouri, mất hồi 98 tuổi, gia sản không có tới một đồng. Tên coi ngục đi kèm tội nhân thì hồi hộp, lo lắng.
Sáng hôm sau, tôi nóng nảy mong tới giờ các khách hàng mở cửa. Bạn ở ngoài vòng, tất bạn sẽ sáng suốt hơn tôi. Cô ta nói: "Hồi ấy tôi sợ sẽ phát điên.
Bông hoa nở giữa kẻ tường cũng vậy. Cầu nguyện cho ta cảm giác trút hết gánh nặng và không còn cô độc nữa. Ông bạn tốt của tôi, ông Leon Skimkin, Tổng giám đốc nhà xuất bản cuốn sách này, cho tôi hay rằng nhiều người đui mù một cách lạ lùng về vấn đề tiền nong.
Thế là tôi lang thang trên bờ vịnh Floride để mà tự cảm thấy ưu phiền khổ sở hơn ở nhà. Nhà tôi cằn nhằn, vì không tiền trả tiệm tạp hóa mà nhà thì đông miệng ăn. Ba tôi gần thành người lý tưởng mà Aristote đã tả một người đáng được sung sướng nhất.
Anh hoàng George V cho đóng khuôn câu này rồi treo trên tường trong thư viện của ngài cung điện Buckingham: "Xin ai hãy khuyên tôi đừng đòi ông trăng trên trời hoặc bất bình về một tình thế không sao cứu vãn được nữa". Sau một ngày mê mẩn, tôi cùng với ba tôi đi đến khuya [38], lại phải đi ngưa khoảng bảy cây số nữa mới tới trại. Cả vua Lear trong kịch của Shakespeare cũng la hét: "Có đứa con bạc bẽo thật đau đớn hơn bị rắn độc cắn!"
Đất không màu, trồng cây không được mà nuôi heo cũng không được. Tại sao thế? Tại các nhà nghiên cứu nhận rằng tụng niện và lòng tin tưởng mạnh mẽ ở tôn giáo diệt được những lo lắng, ưu tư, sợ dệt, nguyên nhân của đa số tật bệnh. Trong ba năm ông Taylor ở Bethlehem, chú thợ Schmidt mỗi ngày đều như vậy mà không mệt mỏi, vì chú nghỉ trước khi mệt.
Lúc đó tôi dường như ở một con đường cùng, đứng trước cửa m ti mở sẵn. Bởi vậy số vốn ngày càng hụt dần và tôi đã nợ nhiều. Trời sấm sét, tôi lo bị sét đánh.
Có một buổi hè nóng nực vô cùng, tôi ăn bữa trưa trong một toa xe lửa của Công ty New Haven Railway. Trấn tĩnh tinh thần bằng cách hít thở nhiều không khí, thong thả và điều đặn. Phải nắm lấy ngày hôm nay và tấn hưởng cái thú của nó đi.