Nếu đây là một công ty lớn và nổi tiếng thì hãy hỏi về những thành công của nó. Nixon còn có một tính cách thứ năm mà tôi chưa đề cập. Thậm chí trong những vấn đề thuộc lĩnh vực tinh thông của mình, Kissinger vẫn hỏi người đối diện: Bạn nghĩ gì về vấn đề này?
Nhiều diễn giả khi thuyết trình với một văn bản hoàn chỉnh vẫn gạch dưới những điểm mà họ muốn nhấn mạnh. Ở đó, người ta sẽ hỏi rằng tại sao thầy lại tin lời của những đứa nhóc mười ba tuổi về một việc hệ trọng như thế. Thời tiết không khá lên nhưng thang máy đã hoạt động lại.
Tôi đã gần 100 tuổi và người ta hỏi tôi rằng bác sĩ của tôi nói gì về chuyện này? George ngừng nói, nhìn một lượt quanh bàn, rồi tỉnh bơ nói tiếp Ông bác sĩ của tôi đã mất cách đây mười năm! Chúng ta cần ghi nhớ điều này. Thật ra nói trước công chúng rất thú vị, vì ta hoàn toàn được làm chủ câu chuyện.
Thay vì nói bằng những từ ngữ hoa mỹ bay bổng, ông thích diễn đạt bằng ngôn ngữ rõ ràng và dễ hiểu. Nhưng trong tòa án là một bối cảnh đặc biết, ở đó các luật sư không muốn sự ngạc nhiên. Tôi xin chịu trách nhiệm.
Không thể phủ nhận năng lực siêu nhiên này sẽ giúp bạn có thể thống trị cả thế giới. Boom-Boom rất hài lòng, ông ta chờ tôi ở xe và nhìn tôi với đôi mắt nhấp nháy: Chào chàng trai! Anh tuyệt lắm! Hãy chuẩn bị trước xem bạn cần nói những gì, không cần nói những gì.
Shirley nhanh chóng thêm vào: Trong đó có cha mẹ, anh em, và ngay bản thân tôi. Tôi đã thành công khi trò chuyện với họ trong một không khí thoải mái. Nếu không tại sao bạn không trả lời hay lý giải rõ ràng hơn? Chúng ta có quyền tự do ngôn luận, nhưng trong mọi tình huống cũng nên nói một cách khéo léo.
Anh là khách mời thường xuyên của chương trình đối thoại nổi tiếng The Ed Sullivan, một người kể chuyện không thể thiếu trong nhiều câu lạc bộ tên tuổi. Đây chính là sự khôn khéo và nhạy bén của bạn. Hãy bắt chước phong cách của tổng thống Coolidge: lời ít ý nhiều.
Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu… Có rất nhiều cách để luyện kỹ năng nói. (Cũng không ai nói rằng họ sẽ kể một câu chuyện vui lớn!).
Thứ hai là sự nhạy cảm linh hoạt khi đặt câu hỏi. Thậm chí ngay cả vợ của Sullivan cũng liên tục đưa tay lên dụi mắt. Nào là xem sách tham khảo về lĩnh vực này, hay xem các cuộc đối thoại trên băng hình… Ngoài ra còn nhiều cách thú vị khác nữa.
Sinatra kể rằng hôm nọ đang ăn tối ở nhà hàng Chasens (ở Hollywood) thì thấy Don Rickles. Nếu có một điều ước, tôi chỉ ước gì được nằm thẳng cẳng xuống một cái giường và ngủ. Tôi ra hiệu cho nhân viên phòng điều khiển chuẩn bị phát sóng chương trình, và nói vào micro trên bàn: Mở tín hiệu.