Năm 1915, Rockefeller là người bị nhiều người oán nhất ở miền mỏ Colorado. Tôi trả lời ông ta: Tổng thống nghĩ nên giữ kín cuộc vận động đó. Cô nói: "Trời phú cho ông cái giác quan về tiết điệu; ông thiệt là người trời sinh ra để mà khiêu vũ".
Chỉ vài lời khen giản dị đủ cho thành một người tề gia giỏi nhất, cần kiệm nhất. Vụ này do lỗi chúng tôi, một nhân viên của chúng tôi đã quấy rầy ông và làm ông giận. Thi nhân Rossetti tự cho là một nhân vật quan trọng.
Cái đó mới thật nguy hại. Tôi trả lời rằng người đó có lẽ không được dân chúng ủng hộ và nếu cử y có lẽ thất sách. Chỉ có thể nói khào khào, nho nhỏ, không ai nghe rõ được cả.
Tôi sung sướng được ông cho biết ý kiến. và ta nên thi hành những phương pháp của đại tá House. Bạn cũng có "Những bảo vật mà bạn không dùng tới", hoặc không biết lợi dụng nó tới cực độ.
Khi ông nghe không rõ một tên nào, ông nói: "Xin lỗi, tôi chưa nghe rõ". Anh phải lên Nữu Ước, kiếm thầy học, luyện thêm nó đi. Chương một - Trong một cuộc tranh biện không có người thắng kẻ bại
Chàng nói: ''Tôi được nhờ nhà tôi nhiều hơn là được nhờ những người khác. Tôi đương lo lắng việc của tôi đây. Tức thì ông Lawes thấy ham thích, muốn làm một việc mà chỉ một người đại tài mới làm nổi.
: "Trong luật hàng hải, thời hạn tiêu diệt thẩm quyền là sáu năm phải không?". Người đó chỉ còn làm đủ bổn phận thôi. Nếu bạn muốn cấm con bạn hút thuốc chẳng hạn, đừng thuyết pháp với nó, đừng bảo nó: "Ba muốn thế này, ba muốn thế khác".
Tên chị là "Marie rửa chén" vì hồi mới vô làm, người ta để chị rửa chén. Mười một ngày sau, ông đau phổi mà chết tại một nhà ga. Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó.
Bức thư thường lắm, phải không? Vậy mà nó "mầu nhiệm" lạ lùng. Năm 1922, ở Californie có một thanh niên nghèo khổ, sống với vợ. "Ngày hôm nay là một ngày vinh dự trong đời tôi.
Nhưng về sau, anh thú với tôi: "Than ôi! Biết bao lần ở nhà một khách hàng ra, tôi khoan khoái tự nhủ: "Ta đã làm cho thằng cha đó phải ngậm câm". Một cách đối đãi như vậy làm cho người ta vui lòng tự sửa mình. Nếu ông Gaw dùng những phương pháp kịch liệt mà người ta thường dùng trong những trường hợp đó thì có trôi chảy được như vậy không?