Ngôn ngữ cử chỉ (1) Ngôn ngữ của đôi mắt Tôi tin chắc anh chẳng hề muốn đối diện với vợ mình mỗi tối khi anh bảo cô ấy rằng anh thật xui xẻo vì không kiếm được một công việc mới. Một người bạn của tôi có cô thư ký cứ liên tục thu dọn văn phòng của anh ấy.
Do đó, anh phát cáu vì anh lo lắng cho sức khỏe của mình. Mỗi kịch bản bao gồm một kíp nổ (primer), một phương án tấn công (attack sequence) và những viên đạn bạc (silver bullets). Với quy tắc này, người đó tạo ra một kịch bản để có được sự tin tưởng của bạn, sau đó sử dụng lòng tin này trong những tình huống đời thực.
Người đó biết mình sẽ nói gì, giống như một diễn viên đọc lời thoại. Ngẫu nhiên đề cập đến vấn đề bằng cách này sẽ giúp hiểu rõ đối tượng có lỗi hay không. Bàn tay có thể đưa lên mặt hoặc cổ.
Dưới đây là một ví dụ ngắn về đoạn hội thoại tiếp theo. Người đó sẽ không phản ứng lại một cách khác thường nếu bản thân vô tội và đối với họ đó là một câu hỏi rất-không-bình-thường. Công cụ thứ nhất giúp bạn biết cách tránh bị lừa dối.
Suy nghĩ này chỉ là suy nghĩ sơ cấp – vốn tích cực. Một kịch bản có thể xảy ra: một vị phụ huynh nghi ngờ cậu con trai mười hai tuổi của mình đang hút thuốc lá. Nếu họ nói bạn cần chụp X quang và bó bột thì bạn phải chụp X quang và bó bột.
Sau khi nghe tin, hai anh chàng phản ứng như sau: Người đó có thể đặt các đồ vật giữa mình và người kết tội mình. Mấu chốt ở đây là, một người vô tội thường không có manh mối về những gì bạn đang bóng gió nhắc đến.
Người đó sẽ cung cấp thêm thông tin về câu chuyện cho tới khi biết chắc đã thuyết phục được bạn. Trong ví dụ này, sếp của bạn thừa nhận thích ý tưởng của bạn. Lúc này, thú nhận là cách để người đó giảm bớt thiệt hại.
Khi đó, bạn sẽ có sức mạnh để kiểm soát tình hình, hoặc ít nhất cũng không bị lợi dụng. Những chiến thuật như kíp nổ, viên đạn bạc, phương án tấn công… hoàn toàn không hiếu chiến, không công kích đối phương một cách trực diện hay làm họ tổn thương như tên gọi của chúng có thể hàm ý. Tuy nhiên, chúng ta thường chỉ chú ý đến lời từ và bỏ quên phần thông điệp thể hiện qua các nhân tố phi ngôn từ – phần lớn nhất và có thể nói là chân thực nhất.
Người đó dĩ nhiên sẽ tự nhận là hoàn toàn vô can với những lời buộc tội khác. Nếu người đó cảm thấy cần nói với bạn rằng mình trung thực và bạn sắp được nghe toàn bộ sự thật thì bạn có thể hoàn toàn tin chắc rằng bạn sẽ không nhận được điều đó. Nếu bạn đe dọa người đó, phải dùng một lời đe dọa đáng tin cậy, nếu không họ sẽ không cắn câu.
Hãy dè chừng người sử dụng yếu tố hài hước và châm biếm để xoa dịu mối quan tâm của bạn. Bảo vệ chính bạn là mục tiêu. Câu hỏi mẫu: “Tôi hiểu sự ngần ngại của chị, và nếu chị không muốn nói về chuyện đó thì chúng ta chẳng nên nói.