Sẵn dịp, anh còn chơi cầu lông với cô con gái mười tuổi của mình. Giờ thì tôi đã hoàn toàn yên tâm. Tớ nghĩ, sai lầm mà cậu đang mắc phải cũng tương tự như chuyện của tớ, đúng không?
Ngay từ trước khi đi nhà trẻ, hai đứa bé đã rất hào hứng với những trò nghịch ngợm khiến những người thân trong gia đình và bạn bè phải bối rối để có thể nhận ra đâu là Jones, đâu là James. - Ồ, cậu đấy ư! Tớ rất vui khi gặp lại cậu. Còn ở nhà, mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên khi nhận thấy những sự thay đổi nơi James.
Josh hoàn thành công việc đúng hạn, nhưng James vô cùng ngạc nhiên khi nhận ra Josh đã vượt quá giới hạn thẩm quyền của mình khi thực hiện những việc mà James đã giao. Thoạt đầu, công việc vẫn diễn ra khá tốt đẹp. James cảm thấy rất vui.
Một lần nữa, công việc trong bộ phận của James lại trở nên trôi chảy. Cậu nói cụ thể hơn xem nào? - James thắc mắc. Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ.
Anh vẫn đang đi đúng đường, vấn đề là anh chỉ đi hơi chệch một tí mà thôi. Anh vẫn chưa quên cảm giác lo âu và thất vọng thường xuyên trước đây, và anh cũng nhớ những gì mình đã nói với con gái cuối tuần trước, khi hai cha con anh cùng chơi cầu lông: "Càng được chuẩn bị kỹ lưỡng, công việc sẽ càng trôi chảy và con sẽ càng cảm thấy vui hơn khi công việc hoàn tất". Mặt khác, anh cũng nhận thấy khối lượng công việc đã giảm bớt.
Nó giống như chiếc đồng hồ bị hỏng. Tôi không biết cậu đã làm gì trong những tháng qua, nhưng mọi việc đang rất tốt đấy. Lẽ nào ông lại nghĩ rằng tôi có thể đọc được những suy nghĩ của ông kia chứ?".
Cả gia đình của James cũng vậy, cứ than van mãi. Trước mặt James là hồ sơ của dự án mà sếp đã giao cho. Tớ biết cậu có khả năng đánh giá con người rất tốt.
- Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. - Đó cũng có thể là một lựa chọn. Đôi lúc, anh phải thay đổi cách giải thích của mình cho phù hợp với tính cách của mỗi nhân viên.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. James rảo bước thật nhanh về văn phòng để ghi lại những điều Jones vừa nói lên tấm bảng trắng: Thế nhưng tâm trạng vui vẻ của James chỉ tồn tại cho đến cuộc gặp gỡ với Josh vào ngày thứ tư.
James lắng nghe rồi nhắc lại những gì anh đã hiểu và không quên hỏi Jack: "Tôi nói vậy có đúng ý ông không?". Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Josh đã ra một quyết định không chỉ ảnh hưởng đến bản thân anh ta mà còn đến uy tín của cả bộ phận.