Bỗng cô thấy trong mắt anh, có một đôi mắt rất đẹp. Anh họ đưa chị út lên tăcxi về. Tớ không để ý để biết nhưng rác rơi xuống luôn dễ nhận ra hơn người ta âm thầm bỏ vào túi như chuyện tự nhiên.
Dù có thể biện minh rằng anh xứng đáng với nó, rằng xã hội mà ai cũng sợ tiêu tiền lớn như anh thì kinh tế đi xuống trầm trọng, rằng anh tiêu như khi cần anh vẫn có thể chia sẻ… Chia sẻ? Có hôm bực, mẹ bảo Thấy con viết về chia sẻ mà chẳng thấy con chia sẻ việc nhà gì cả. Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình. Không gì tự nhiên sinh ra.
Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa. Và dễ sống hơn một chút. - Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi.
Tôi, mọi người gọi nó dậy những hôm đi ăn giỗ, nó nằm ườn, càng gọi nó càng nằm, càng mắng nó càng nằm. Nếu họ chưa đạt đến tầm cao, chả nhẽ cứ bỏ mặc họ mà đi một mình. Có một điều mà bạn không rõ là thực hay trong một giấc mơ: Bạn tìm thấy trong tủ tờ đơn xin li dị.
Cả những ý nghĩ này cũng quá cũ. Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao. Nhưng không phải sở thích.
Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Bạn bảo bạn không học được ở trường, bạn vừa không hứng thú tí ti vừa đau mắt đau đầu. Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu.
Lúc đó, tôi trống rỗng. Một pho tượng im lìm. Xin lỗi em, xin lỗi các con.
Kệ sự thật là năng lực phát huy cũng thường là lúc năng lực dần cạn kiệt. Một thế giới tuyệt vọng tạo nên những sinh vật hiện sinh ấy. Sắp tới sẽ có một số thay đổi về lịch trình sinh hoạt để cứu vãn sức khỏe.
Danh tiếng ta cũng đã có một tí tẹo. Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình. Và với nhiều người, học không có gì ngoài nghĩa đến trường và ngồi vào bàn.
Và như thế, dễ chả hay gì nữa. Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn. Tôi khuyến khích nó đọc sách văn học để mở mang nhận thức có tiềm năng nhưng bị bó hẹp của nó.