- Khởi đầu thì khá tốt. Còn James lại chẳng có thời gian. Anh thầm nghĩ về hiệu quả không gì so sánh được từ những niềm vui và thành quả mà nghệ thuật ủy thác công việc đã mang đến cho anh.
Khi tớ nói xong, không ngờ Jennifer lại là người tức giận hơn tớ. Kể từ đó, họ được bố trí làm việc trong hai căn phòng riêng biệt nhau. - Bản tổng kết công việc à? Nghe cứ như trong quân đội ấy.
Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn. Cậu đoán thử xem là chuyện gì nào? Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones.
Tuần tiếp theo, tình hình công việc diễn ra không được suôn sẻ như trước. Tớ tin tưởng cô ấy sẽ làm được. Họ nói: "Giá như tôi biết điều này sớm hơn!"; "Những triết lý hữu ích này sẽ làm thay đổi cả cuộc đời tôi!" hay "Tại sao người ta không dạy những điều này trong chương trình thạc sĩ nhỉ!" Nhưng câu nói mà tôi thường nghe nhất là: "Chắc chắn mọi nhà quản lý sẽ gặt hái được rất nhiều điều bổ ích từ những triết lý đơn giản này.
Nhưng anh cũng không muốn mất đi khoản thu nhập hấp dẫn đó hay để vuột mất những cơ hội được trải nghiệm mà công việc này mang lại. Một lần nữa, rất cảm ơn sự tin tưởng của ông. Thế mà anh chỉ tập trung vào việc hướng dẫn công việc sao cho rõ ràng và chính xác, đến nỗi quên cả dặn dò nhân viên về thời hạn hoàn thành công việc.
Anh bắt đầu có cảm giác như đang đứng trước tòa và bản thân anh không thích tình cảnh này chút nào. Tớ vẫn không thể hiểu được. Chỉ còn một thông tin quan trọng nữa thôi và tớ biết mình có thể nói luôn lúc này.
Nhìn lại, James thấy ngày làm việc của mình giờ trở nên ngắn hơn, và anh thích được quay trở lại văn phòng vào mỗi sáng. Tớ yêu cầu cô ấy nhắc lại tất cả những gì mà tớ đã nói với cô ta khi giao dự án đó. Thật là hơn cả những gì anh mong đợi! Anh đã bận rộn đến nỗi không chú ý đến sự quan sát của sếp.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Từng bước một, họ đi sâu vào từng phần của dự án và làm rõ những thắc mắc của James. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.
Nhưng hiện nay nhân viên của tớ lại trễ thời hạn. Họ lớn lên trong cùng một thị trấn, sống trên cùng một con đường và ở cạnh nhà nhau. - Không sao, anh cứ tiếp tục đi.
Tớ giao cho cô ấy vì tin rằng cô ấy có thể làm được. Anh vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra rằng không có nhân viên nào nhận ra tầm quan trọng của vấn đề thời gian. Và những băn khoăn đó càng khiến anh thêm mệt mỏi.