Nói hay hoặc đúng không mà thôi. Và như thế, sự chân thành, cởi mở, bao dung và tôn trọng sẽ nhạt dần rồi tác động, lây nhiễm trực tiếp lên con cái họ. Bác không bán hàng nữa, cho thuê cửa hàng.
Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra. Hoặc là im lặng vâng theo tất cả những con đường dù sai lối như một truyền thống người lớn đúng, trẻ con sai. Hơi nóng tỏa ra làm ấm cái hơi lạnh ban sớm.
Không biết bác có nhớ chuyện này không. Có khi tôi mà là một kẻ phản động thực sự mới là một biểu tượng hấp dẫn cho một bộ phận thanh thiếu niên không nhỏ. Mà đây là đi chữa bệnh chứ có phải đi hưởng thụ đâu mà lo phung phí.
Nhưng thường thì bạn không chiến thắng nổi cảm giác chán ngán. Khóc không phải chỉ vì giận dữ mà còn vì mình hèn. Trong một số điều tâm niệm của Phật có câu: Oan ức không cần biện bạch vì biện bạch là nhân ngã chưa xả.
Đừng thuyết giáo vô ích. Như thế vẫn chưa đủ cho một con người. Và nghĩ rằng đâu là lí trí đâu là trái tim khi mình vừa rung động vừa nhận thức được nó.
Ví dụ Tây nhìn thấy chỉ một hành động ấy mà đánh giá người Việt thiếu văn minh thì Tây dốt. Hoặc với nội dung vờ phản ánh chính nó. Nhường nhau nhiều khi chẳng ai được ăn.
Ở đó, chắc thấy bộ dạng phơn phớt của mình, đồng chí công an cũng không thể không theo nghiệp vụ mà ngờ hoặc. Mặc kệ những ý nghĩ vừa mang nặng còn dồn ứ xếp hàng chờ được chui ra. Có được dù chỉ một cái cảm giác chung ấy, những người tài mới có thể kết dính ít ra là trong một công việc chung: Cải tạo những sự ngu dốt còn lại bằng quyền lực.
Họ không bị đòi hỏi làm những người mở đường nhưng họ cần là những người dám phá bỏ sự trì trệ của mình. Như đứng từ ngoài nhìn vào một bức tranh. Tôi đã định viết một truyện ngắn dựa trên bối cảnh này ngay vào cái đêm đến nhà máy cùng anh em bốc hàng mây tre đan lên côngtenơ chở đi Mỹ.
Bạn không đi trên mây bởi thế giới của những ý tưởng cũng rất đắt hàng. Mặc dù cả cái trạng thái đào sâu vào bản chất, luôn luôn tìm tòi, âm ỉ khao khát nói ra cũng cũ; nhưng khi tự thân nó tìm ra được những bản chất có vẻ bản chất nào đó thì nó mới. Vừa ngó thấy một người ngủ trên ghế đá.
Cái đó sẽ là một đại diện nhỏ cho tinh thần tự chủ và sự hoà nhã. Để ngòi bút của anh bớt đớn đau. Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.