Sự kiên trì của Nelson Mandela đã cho chúng ta hòa bình. Mặc dù đã vắng mặt trog ngành công nghiệp điện ảnh được 4 năm, cô trở lại và gây chú ý khi đóng cùng vai chính với Thành Long trong bộ phim “Câu chuyện của cảnh sát”: Siêu cảnh sát, bộ phim ăn khách hanhg đầu châu Á vào năm đó. Có một thời ch tất cả mọi sự.
Anh tin tưởng rằng một ngày nào đó anh có thể rời khỏi chiếc xe lăn và đi lại được. Trong các truyền thuyết và trong lịch sử ,ta có thể bắt gặp bóng dáng của một Deliah trong sự suy sụp của Samson,một Helen thành Troy –người phụ nữ đã gây ra cuộc chiến huy động một ngàn chiến thuyền ,hoàng hậu Guinevere của nước Anh cổ ,một Cleopatra với sự thất bại của Mark Antony . Đối với tôi, thế giới thực sự của mình là khu vực kinh tế tư nhân.
Hơn nữa, nó có thể ghi nhớ cả mọi thứ từ khi cuộc sống của ta bắt đầu. Điều đáng ngạc nhiên là sự tự tin của tôi không bị lung lay dù tôi cảm thấy bối rối với những gì đã xảy ra cho công ty cũng như áy náy vì chưa thực hiện được những giao ước với các cổ đông. Có vẻ như điều này sẽ làm tổn thương bạn và làm bạn cảm thấy như đang mất mát, nhưng khi bạn cho,, bạn hành động theo ý thức, nhận thức sâu sắc và biết ơn tất cả những gì thượng đế đã ban cho mình.
Một nỗi tức giận và bối rối thoáng qua tâm trí tôi: “Tôi đã học và áp dụng những nguyên tắc trong sách như thế nào mà giờ này tôi vẫn còn ở đây, ở trường đại học này thay vì làm được việc lớn lao ở thế giớí bên ngoài? Liệu tôi có bỏ sót điều gì không?”. Tôi đã cầu xin uuy quyền để có được những lời tán dương của người khác Nhưng nếu hiểu được điều đó, bạn sẽ thấy sự khác biệt.
Chắc hẳn Socrates cũng không phải là một ông chồng lí tưởng . Nhưng nhiều người trong chúng ta lại không hiểu được điều này . Từ phía dưới, thế giới nhìn theo họ.
Lúc ấy, tuy mang nhiều tai tiếng , vị tu sĩ cũng không quan tâm; ông chỉ cố gắng chăm sóc đứa trẻ cho thật tốt. Và nó hướng ta đến một nhận thức hoàn chỉnh là thành công chỉ đến thông qua đấu tranh . Suốt buổi lễ trao giải thưởng kinh doanh vào năm 1993, ông Lý Quang Diệu, nguyên Thủ tướng Singapore, đã dẫn lời của nhiều doanh nhân rằng người Singapore ít khi cố gắng và luôn có thái độ “Kia-Su” (khiếp sợ), tạm dịch là “sợ thua”, “sợ tổn thất”, “sợ thất bại”.
Bài diễn văn nổi tiếng của ông "Tôi có một giấc mơ !" đã được giới thiệu trước một đám đông 250000 người (năm 1963) Công việc của anh đã hoàn tất và anh sẵn sàng đón nhận cái chết. Đầu tiên và trước hết,tôi xin được đề cập đến vấn đề mà hầu hết chúng ta đều không nhận thức được .
Thế nhưng đau đớn là một phần cần thiết của sự phát triển. Tất cả những điều này thật sự là một quá trình tự nhiên khi một người nếm trải thất bại. Con ngựa chạy quá nhanh, con trai ông bị té gãy chân và trở thành người tàn tật.
Lúc học xong cấp 2, mới 17 tuổi, ông của bà đột nhiên xắp xếp cho bà lấy một người mà bà chưa từng gặp mặt. Hãy hình dung xem khi cả dân làng biết được sự thật, họ đã cảm thấy xấu hổ đến mức độ nào. Ông ra khỏi nhà lúc 6 h sáng và đến khuya mới trở về nhà.
Sau đó, bà chia tay chồng bà và gáng nặng của bà lại còn nặng thêm vì phải nuôi thêm đứa co gái tật nguyền và 5 người em. Nhưng mỗi khi trở về, với những phần mặt bị cắt đi, anh vẫn cố gắng nở nụ cười và chưa một lần nào anh tỏ vẻ than vãn hay chán nản cả. Nhưng nêu ta thử phân tích kĩ lướng thì thật ra không có nhiều rắc rối như thật sự ta nghĩ.