Hắn cũng như ta đều biết Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc ở đâu. Chàng nhanh nhẹn bật dậy, bàn tay đặt lên chuôi kiếm sẵn sàng rút ra, mắt mở to nhìn xuyên qua bóng đêm. - Ta không phải là một hòn đá biết nói.
Sau đó Nott yên tâm leo lên lưng ngựa đi tìm một chỗ ngủ qua đêm. Nott bây giờ đã không còn chịu được nữa. Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế.
Anh cảm thấy mệt mỏi khi nghe mọi người đều nói những điều như nhau về cây bốn lá. - Chắc cậu còn nhớ là nhà tôi rất nghèo, nghèo hơn cả nhà cậu khi chúng mình còn sống ở khu phố đó. Giọng ca của chúng giúp hút bớt nước trong hồ.
Rất nhiều lần tôi đã tưởng tượng tới ngày tôi tìm thấy cậu. Khi nhận thấy thần Gió đã dần lặng im tiếng hú, chàng vội lên tiếng bày tỏ lòng biết ơn chân thành của mình: - Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Để ta giải thích cho mọi người rõ thêm.
Đó là một cảnh tượng đáng kinh ngạc. Khi anh vừa đến được lâu đài, nó đổ sụp xuống lăn ra chết. Chỉ một câu hỏi nữa thôi, con xin Người.
Nott vô cùng tức giận. Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia. Tôi tìm cậu với niềm tin rằng cậu sẽ truyền nghị lực và niềm tin cho mình.
Chính điều này đã luôn giúp chàng nhìn và hướng về phía trước. Chỉ còn nửa ngày nữa là tới hạn cuối cùng mà Merlin đưa ra. Tôi tìm cậu với niềm tin rằng cậu sẽ truyền nghị lực và niềm tin cho mình.
Chàng nghĩ về những điều mình đã đạt được: đất mới với thật nhiều nước. May mắn chỉ đến với mình Sid vì chàng là người duy nhất trong khu rừng đã tạo ra những điều kiện để chúng nảy nở. Còn nếu Người không muốn nói chuyện bây giờ thì con sẽ quay lại sau ạ.
Hễ có dịp là tôi lại hỏi bất cứ người nào đang dùng giỏ xách da về những điểm mà họ thích cũng như không thích khi dùng nó. Max nghe thế xúc động nhìn Jim. Tôi chỉ cần biết vì sao mà cây bốn lá lại không thể mọc được trong khu rừng này được.
Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi. Tôi buộc lòng phải bán nhà máy, đất đai, nhà cửa. Cậu chuyện cậu kể đã đến với tôi bởi vì tôi đã đi tìm nó, dù tôi không ý thức là mình đang làm như vậy.