Yua Miki

Loạn luân với đứa cháu gái mới lớn nứng lồn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Làm sao tôi có quyền ngồi choán mặt tiền của người ta? Cả dãy vỉa hè là của chung, của xã hội, của công cộng. Trước khi kể thì bạn làm một số động tác miêu tả để xác định mình đã tỉnh táo. chờ chuông reo nơi lớp ôn thi đại học chật chội phải ngồi xổm chép những áng văn trong hai giờ đồng hồ đến hết giờ thứ nhất thì mông bắt đầu tê dại và cứ phải ngồi cắn răng ghi chép và khắc khoải đến hết giờ còn lại cứ như thế hàng tháng trời và chẳng ai biết từ khi ấy mông tôi bắt đầu dị ứng với giảng đường kể cả với đệm xe máy

    Khi bạn rời bàn, bỏ bút. Y học bó tay… Mọi người cười thích thú. Cũng chẳng nhớ được nhiều.

    Đời sống và sáng tạo chỉ là sự liên hệ chung chung. Tôi nhìn ra ngoài cửa sổ. Tôi tìm thấy nàng khi lần đầu tiên vào lớp, ngồi vào chỗ cô giáo chỉ.

    Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức. Chả là hôm qua có chuyện. Thế là sáng xách xe đi rồi lẻn về nhà ngủ hoặc viết.

    Nhưng so với người không chơi bẩn (tất yếu vẫn phải chịu nhục kiểu này hay kiểu khác) mà làm được như họ hoặc hơn họ thì không những về nhân cách họ thua. Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt. Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.

    Đừng lỡ nhiều là được. Mà sao không thấy khuôn mặt, giọng nói, xúc cảm nào mới. Yêu say đắm là chơi.

    Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Mấy tay lái xe ầm ầm ngoài đường cũng đâu có ngủ. - Có gì mạo phạm xin ngài tha lỗi.

    Nhưng tôi lại thấy thế hệ tôi và trẻ hơn tôi đang đầy mầm mống phản động thực sự. Nhà văn uống lấy giọt nước mắt bé xíu ấy trên môi nàng. Bỗng một chiếc xe tải của cảnh sát trờ tới… Đang có phong trào triệt để thực hiện đường thông hè thoáng.

    Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này. Hay là tôi cứ viết thế này? Kể chuyện thôi. Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối.

    Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn. Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic. Lần đầu tiên bạn thấy bố hung dữ.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap