Hỡi các đấng mày râu, Cách nhìn tinh tế chắc chắn sẽ gây được một ấn tượng đầy thú vị đối với phái nữ - như bạn đã thấy kinh nghiệm của tôi với thuyền trưởng. Trước tiên, những cuộc gọi xã giao: Bạn của bạn, Erica, vừa đi nghỉ về. Khi tôi hỏi anh ai được tuyển dụng, anh ta trả lời, Ứng viên có cái bắt tay hoàn hảo hơn.
Cô ấy gửi kèm theo dưới đó một danh sách không được sàng lọc về việc tại sao cô ấy ghét người giám sát của chúng tôi. Giả sử bạn là một vị khách đang được săn đón. Đừng chỉ nhìn qua danh thiếp của một người mới quen và nhanh chóng cất nó vào trong túi hoặc ví của bạn.
Cô ấy mở đầu bằng cách nói, Có lẽ câu hỏi này đã được trả lời khi bắt đầu cuộc họp, nhưng tôi đã bỏ lỡ. Lần này, chỉ có một số ít vỗ tay hời hợt. Vài năm sau, trong một cuộc họp mặt, cuộc thảo luận về những ngày tốt đẹp thời học trung học.
Mặc dù vậy, tôi phải thừa nhận, tôi thực sự thích thái độ chú trọng của ông tới tấm danh thiếp. Văn hóa công ty của họ là ăn mặc lịch sự nên đương nhiên tôi phải chọn một bộ cánh phù hợp. Một buổi chiều, cô bé than phiền với tôi về một bữa tiệc sinh nhật của các bạn gái mà cô bé phải tham dự.
Thậm chí một số nhà văn viết về kỳ nghỉ vui vẻ xin lỗi rằng lá thư của họ quá muộn có nghĩa họ chắc chắn rằng người nhận đang lo lắng, sợ rằng họ chưa nhận được lá thư đó và kiểm tra hộp thư điện tử hàng ngày. Tôi đã từng làm việc với một sếp rất ghê gớm, một kẻ hách dịch có học thức, người đang phát điên vì con mèo của mình. Cô ấy dã gửi cho tôi một bức thư ngắn cảm ơn mà tôi rất cảm kích và đương nhiên, tôi cũng mong thư đó.
Phần lớn mọi người sẽ hỏi chính xác như vậy, Ừ! Ai là Peter nhỉ? Họ không hề cười, nhưng nếu bạn chú ý đến miệng họ, bạn sẽ thấy đôi môi hơi nhếch lên ở hai bên mép. Lúc này thuyền trưởng của chiến hạm lớn nổi cáu và gửi lại một tin nhắn bằng mã Morse.
Nhưng không phải lần nào người gọi điện đều làm tương tự cho tôi, tôi đã nghe thấy số điện thoại ở phần đầu và nghĩ, Ôi, bây giờ hoặc không bao giờ. Chào anh ấy một cách nhiệt tình. Đến đoạn này, những khán giả thất vọng đã bắt đầu đi ra khỏi phòng.
Bạn có người bạn nào kém may mắn không? Một đồng nghiệp nhút nhát? Một người hàng xóm già yếu? Một người em kính trọng bạn? Hãy thử nghĩ đến sức mạnh phi thường của tiếng cười trước sự hài hước của họ (đôi khi là điểm yếu) đã nâng đỡ cuộc đời họ. Và anh là người hoàn hảo với vai trò đó. Tôi không hiểu tại sao cái bắt tay của ông lại mạnh mẽ đến vậy.
Cô ấy trả lời toàn bộ những câu hỏi của họ đúng theo thang điểm. Nó chứng tỏ niềm tự hào về nghề nghiệp của chính bạn. Ngay cả khi cô ấy không ý thức về mục đích của mình, cô gái vẫn nói: Này, hãy nhìn tôi.
Không chuyên nghiệp chút nào khi viết tin nhắn không có mặt ở văn phòng giống như cách bạn nói. Hãy hỏi đơn giản, Một ngày bình thường của bạn như thế nào? Câu hỏi này quăng quả bóng vào sân của anh ta, vì vậy bạn chỉ cần ngồi phía sau và nghe. Và tôi muốn nói là tôi vui mừng cho anh chứ không phải cho tôi.