Yua Miki

Hình phạt cho đứa con gái nứng lồn thích địt

  • #1
  • #2
  • #3
  • Thuở ấy ông mê một chiếc còi (tu-huýt), mê tới nỗi, chẳng hỏi giá chi hết, đã dốc ráo tiền trong túi ra mua. Tuy nhiên ông cho rằng: "Ta không thể trách một người đã làm hay không làm việc này, việc kia. Không cần phải học ở Harvard mới tìm thấy chân lý ấy.

    Ông ta cũng biết pha một ly nước ngon bằng trai chanh độc. Hơi nước do máy xịt ra, khiến ông quạu quọ, cơn giận cũng muốn xì ra. Chính là công toi, chào khách năm lần bẩy lượt như vậy làm cho tôi thất vọng.

    Nhưng tôi đã kiếm được hai cái nầy nó giúp tôi đứng dang ra xa vấn đề của tôi, để xét những sự kiện một cách sáng suốt và khách quan. Bạn không phải trả tiền công. Tôi nổi điên, chống cự lại, sinh ra mất ngủ, khiến đời tôi thành cảnh địa ngục.

    Mỗi lần chỉ làm một việc thôi. Và khi tôi quay lại thì thường thấy người kia vuốt ve, ngắm nghía nó. Đoạn hỏi đến mẹ cha.

    Rồi tôi chép lại cả những lý lẽ thuận lẫn những lý lẽ nghịch, và tôi thường thường nhận thấy rằng sự thực ở vào một nơi nào đó, khoảng giữa hai thái cực ấy. Mỗi ngày bà phải nằm liệt giường đến 22 giờ, kỳ dư chỉ được nhiều lắm là từ phòng ra vườn, để tắm nắng. Vì những người thân của ông biết rõ "óc ông vào hạng tầm thường nhất".

    Khi ông còn là một tác giả trẻ tuổi hăng hái, ông lo lắng vì mất ngủ, cho nên ông xin một công việc nặng nhọc tại sở Hoả xa trung ương ở Nữu Ước. Nói một cách khác, họ muốn đi du lịch trên đường đời, nhưng trễ tàu, nên đời họ hoá ra nhỏ mọn, vô ích, khiến họ chạy đi kiếm một nhà chuyên trị bệnh thần kinh. Đã lâu rồi, tôi đọc một cuốn sách của James Lane Allen.

    Tôi tin chắc nếu cả ngũ quan của tôi mang tật, hoá ra vô dụng nữa thì tôi vẫn có thể sống với tinh thần, vì chúng ta trông bằng tinh thần, sống bằng tinh thần". Ở đây trường học nghèo, đường xấu; tôi thấy cô đơn, thất vọng đến nỗi có lần muốn tự tử, cho rằng không sao thành công được hết. Bạn và tôi đều có thể giải được chín phần mười những âu sầu chúng ta ngay, bây giờ, nếu chúng ta chịu quên ưu tư trong một lúc, vừa đủ để suy nghĩ xem, theo luật trung bình, những lo lắng của ta có lý hay không.

    Mỗi lần chỉ làm một việc thôi". Khi chúng khám phá ra điều ấy thì tôi không có mặt tại phòng giấy. Quyết định vậy rồi tôi lên giường ngủ say như một khúc gỗ.

    Tôi không bao giờ quên đêm đó, cách đây ít năm, khi ông Marcon J. Chúng tôi biết còn có nhiều phần may và theo luật trung bình chúng tôi rất có có hy vọng sống sót được". Bác sĩ Harold Fink, tác giả cuốn: Nghỉ ngơi cho thần kinh khỏi căng thẳng cho rằng cách hiệu nghiệm nhất là nói chuyện với cơ thể ta.

    "Rán vui vẻ coi thường một tình thế phải tới". Mỗi ngày bạn để nó trên bàn viết, ngay trước mặt. Tôi lấy làm hổ thẹn đã có những ý nghĩ sai lầm về quý hãng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap