Sự thay đổi tại Apple được chính thức thông qua vào ngày 6. Họ có những con người có thể chọn một người mang đến sự thành công trong số 5. Nhưng chúng tôi vẫn trở đi trở lại vấn đề.
Ông “dày vò” Heidi Roizen với hằng hà sa số cuộc gọi tới số điện thoại văn phòng, nhà riêng, số di động, máy nhắn tin của cô, bắt đầu lúc 7 giờ sáng, gần như mỗi ngày. Nhóm khác xây dựng sân khấu với thiết bị động cơ, những bậc thang lên xuống. Người bệnh cả tin vào thuốc sẽ là một câu hỏi khác.
Gần như tất cả họ là các nhạc sĩ. Từ việc được dùng để tính thuế liên bang đến thực hiện hoạt động của doanh nghiệp cá thể, Jobs dẫn dắt một cuộc cách mạng phần cứng bằng việc giảm bớt kích thước của máy tính và giới thiệu chúng đến đại chúng. Steve Jobs không là ngoại lệ.
Chúng tôi nói: Những dịch vụ khách hàng âm nhạc (bây giờ đã biến mất) sẽ thất bại. Một thế hệ người Mỹ đang khát khao chinh phục và làm chủ thế giới bằng thương mại. Có một điều thú vị: Doanh thu mà mỗi ô gạch trong cửa hàng Apple đem lại trong năm 2005 đạt tới 2.
Ông đang mặc quần soóc, áo thun đen ngắn tay và giày thể dục. Đa số mọi người không muốn mua một trong số các thứ này xuyên qua mail. Bạn có từng mua một chiếc ti- vi plasma mà chưa hề nhìn thấy nó chưa? Hẳn là không!”
Chỉ đến khi làm việc ở Hewlett-Packard, ông mới nhìn thấy máy tính để bàn đầu tiên được gọi 9100A. Ông chọn tên Macintosh cũng vì nó là tên loại trái cây ưa thích của ông - quả táo. “Steve có khả năng ghi nhớ nhiều như vậy trong đầu mình”, Jim Oliver giải thích.
Steve Jobs không là ngoại lệ. Đúng là bi kịch thật! Những nhận định này của Jobs có thể không hoàn toàn đúng (bằng chứng là Apple vẫn sống được trước khi nó. Đó cũng chính là dấu ấn của Jobs từ khi trở lại “cầm lái” con tàu Apple.
Với tất cả các mối liên kết mật thiết với Apple, không khó để Jobs thuê một vài cựu kỹ sư của Apple về và bắt tay vào việc xây dựng máy tính cá nhân trên cơ sở máy Mac OS có hệ điều hành có thể đua tranh với MS-DOS và Mac OS. Hiện nay vẫn có một số công ty sở hữu cả phần cứng, phần mềm lẫn dịch vụ tầm cỡ thế giới, nhưng chúng có tích hợp được với nhau “dưới một mái nhà” hay không thì … tôi không rõ!!!”. “Tôi đã biết Mona đúng lúc này.
Nó phản ánh phương pháp của ông trong việc thiết kế nhiều sản phẩm: định nghĩa những gì khách hàng sẽ hưởng ứng rồi giao việc cho mọi người để biến điều đó thành hiện thực. Bây giờ điều đó đang thay đổi. Steve cảm thấy, từ tận trong từng đốt xương của mình, Apple cần phải tự bán lẻ.
Dell sẽ phải bán lẻ chúng nếu muốn thành công. Sở thích của chính Steve về thiết kế máy tính là có hạn, nhưng ông nhanh chóng hiểu rằng, dự án hiện tại của người bạn ông là kỳ công đáng ngạc nhiên của kỹ thuật. Đó là câu chuyện bắt đầu từ những năm 60 của thế kỷ XX.