Vào những thời điểm mà tuổi thơ sẽ có những ấn tượng mạnh nhất. Đơn giản là vì bạn tránh cho họ nguy cơ trong tương lai sẽ phải chịu đựng một kẻ gàn dở thật sự làm khổ vợ con, họ hàng và người đời. 18 tuổi là được tự do.
Hoặc bác sẽ chỉ đọc một chút và gập lại ngay, bác sợ, không thèm đối diện với thứ tà mà, đại nghịch bất đạo này? Cái thứ mà bạn đã cố viết một cách bình thường, chân thật và kiềm chế nhất. Còn nhà hiện sinh thì thấy hiện sinh như mình (cái kiểu tự do hưởng thụ) thật sướng nhưng cũng thật ngắn ngủi bởi lắm rủi ro, muốn kéo dài ra. Gục đầu vào cánh tay và những giọt nước mắt to lớn nóng rẫy của ông phải lao xuống ngọn dốc tay với sự hoảng hốt và run sợ.
Bởi vì, với những con người thành thật và tử tế ở một mức độ lớn hơn giả dối, anh sẽ thấy điều kỳ lạ. Còn rất nhiều tình thương và niềm vui ở phía trước. Để trẻ con bớt dần phải khóc.
Còn hiện sinh thực chất, đòi hỏi những kẻ can đảm và liều lĩnh tham gia cuộc chơi sinh tồn có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Dùng cứt thì không hay lắm. Nó mất ở đây và nó lại xuất hiện, lại sống ở kia.
Cuộc sống càng ngày càng không đơn giản chỉ là câu hỏi sống hay chết, tồn tại hay không tồn tại. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn. Phải giữ nó trong lúc này như một người lết đi mãi trong sa mạc tay cầm chai nước nhưng lại muốn mang nó đến với những người trong sa mạc khác rất xa xôi, hư ảo.
Cá nhân bạn dần dần hiểu ra điều đó. Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc. Và với trí tuệ cùng được mở mang, biết đâu có thể hiểu nhau hơn.
Thế nên mới chả bao giờ hiện sinh tất tần tật cả. Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó. Em vẫn biết là anh bất mãn.
Còn tĩnh tâm mà viết. Tôi muốn ông giết chết ông cụ nhà tôi. Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại.
Có chăng là vì cái mà đem đến cho họ khoái cảm. Bạn cảm ơn những giờ phút bên họ. Nên không ai có lỗi.
Những cái đó làm bạn dịu lại, nhẹ đi. Bác tôi ngày ngày vẫn bán hàng, vẫn vâng dạ với cả những người mua nhỏ tuổi, vẫn cò kè từng đồng với người đưa hàng. Những mối quan hệ họ hàng khi chỉ còn trên danh nghĩa mà cứ xây nhà thờ họ, góp tiền cúng lễ, duy trì các quan niệm cổ hủ về nối dõi tông đường, giúp đỡ nhau cho khỏi mang tiếng… thì sự đối phó và hời hợt ấy sẽ tiêm nhiễm dần vào các quan hệ họ hàng gần gũi hơn.