Họ anh dũng trong những chuyện phải hy sinh vì nghĩa cả lắm. Quần áo họ treo chài treo lưới. Những lời giáo huấn qua loa bên ngoài không xây dựng được lòng bạn trai.
Tôi tin tưởng năng lực của giáo dục lắm. Cũng đừng ỷ quyền cao, nuôi nấng họ, thấy họ cô thế mà xử bạc họ trước mặt kẻ khác, nhất là trước mặt phái yếu. Giữa muà xuân của tâm hồn họ, dậy lên một bản hòa tấu có đủ khát vọng, tâm tình, ý tưởng, mơ mộng, luyến tiếc, bất mãn, lãnh đạm, hăng hái vân vân và vân vân.
Chớ không có ý nghĩ chọc phá mẹ hay trả thù vì mẹ đánh. Họ hay đoán tài, đoán chí học sinh xuyên qua tướng mạo. Những cái gì quá lố thì bậy.
Còn nền giáo dục bây giờ không rờ mó gì vô nội tâm của họ được. Những con người cùng họ, máu, kể cả cha mẹ, họ bớt coi là những đối tượng của tình yêu. Điều họ quyết ngày nay họ thay đổi ngày mai.
Tại bảntính nam nhi, tự nhiên ưa bạch lộ bản năng thích uy quyền của mình. Nhưng căn cứ vào phong trào trụy lạc của xã hội hiện đại nhất là ở những nước duy vật, người ta bi quan lắm về lòng băng tuyết của giới đầu xanh. Khi phải vào công sở, vô thánh đường, đình chùa, khiêng đồ qua đám đông họ hết là chủ lấy mình.
Trong khi làm việc công, khi giúp kẻ khác, đáng phục nhất là bạn trai không nghĩ gì được trả ơn. Như trong cuộc tranh với bạn gái hay nhiều bạn trai khác, họ có thể nghe theo kẻ khác nhưng phải đợi lúc họ bình tĩnh, êm dịu dẫn dụ họ. Cha nói cùng mẹ những lời âu yếm, mẹ có những cử chỉ tỏ tình nồng thắm với cha: tất cả họ cho là cha hú hí hay mẹ cút hà giỡn với họ.
Còn bạn có một người bạn, đồng niên, sau buổi dậy thì cũng có tình yêu nồng nhiệt như bạn. Làm sao có một tương lai huy hoàng nếu ở hiện tại không biết chuẩn bị. Xong, họ cũng kiếm chỗ yên để nghỉ ngơi hay làm việc.
Cờ trở gió thế nào thì đời sẽ nhận giá trị bạn thế ấy. Thiếu gì cậu thay đồ một cách tự nhiên trước mặt một chị ruột hay một chị dâu. Đó là thái độ bạn trai phải có trong xã giao.
Nhưng, thưa bạn, nếu không vậy thì tốt hơn bạn đoạn tuyệt. Sự có mặt của họ để sáng danh Thượng đế, để Thượng đế được thờ phượng và họ được hạnh phúc. Hồi lúc thơ ấu họ có kể gì đến các đứa bé ở gần họ đâu.
Người lớn đã cần óc già giặn, tuổi của bạn trai lại cần có nó hơn để mấy lúc thanh xuân bạn vui vẻ khỏi làm những điều mà khi lão thành phải hối hận. Học thuộc lòng đối với họ là một cái nợ. Lúc diễn tả họ sợ sai lầm, sái chỗ, sái mùa rồi bị khinh.