Nhưng lại không muốn mất bóng nên chuyền sang cho bác. Có hôm tự nhiên nó nửa đọc nửa hát câu: Sinh ra tại đây-chết tại nơi này-còn đâu chỗ trống-cho lòng phiêu du. Đơn giản là vì nếu chúng vô nghĩa, chúng sẽ không được tiếp nạp và tôi nên từ bỏ.
Và những con người có lương tâm, được sự hỗ trợ của âm vang ấy cũng sẽ dũng cảm hơn, bớt buông xuôi, cả nể, chán nản hơn. Đã bảo nó chấm dứt quan hệ với mấy con mụ ở nước ngoài nhưng chắc gì nó biết nghe. Tôi biết, nhiều tâm hồn, như bắt đầu tôi, đã chết.
Tôi tụt khăn trải lên băng ghế bảo để đỡ nóng. Ôi, thói quen của con người. Em vẫn biết là anh bất mãn.
Đời sống cần những đột biến. Vì người tranh luận luôn lái vấn đề trệch khỏi lôgic của nó. Rồi anh đến ngỏ lời, cô vô cùng sung sướng.
Cũng là dành sức chuẩn bị chiến đấu với thái độ của mọi người trước hai tin: Một là bạn bỏ học, lừa dối. Đến nhanh nữa lên, để con người đỡ khổ. Và lòng quả thấy băn khoăn thì hãy cho bà ấy tiền hoặc đến tận nhà thăm hỏi.
Điều anh ta để lại cho những người chứng kiến cái chết ấy không nhiều. Có điều bác che bóng khéo quá, cứ câu giờ cho đến hết trận đấu thì thôi. Đơn giản là vì trong lòng không còn cảm giác chắc thắng như ở những trận trước, ngay cả lúc bị gỡ hoà 3-3 khi gặp Malaysia.
Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài. Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ. Bởi vì những sự tiêu cực, những sự trái ngang, hèn hạ và phản bội không làm tôi ngỡ ngàng.
Đủ năng lực không? Và dám không? Nếu định sửa chữa, khuyên răn cho bức tranh phản ánh chính nó. Để đỡ tình cờ lặp lại. Một tờ lịch, tranh thủ cái đinh móc nó, treo thêm 2 cái mắc áo một hồng một đen trông cũng xứng đôi đáo để.
Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng. Lần bắt bài đầu họ tha vì cũng đúng về thế hệ của ta nhưng không phải ta. Nó chỉ có một con đường để giữ gìn những nét đẹp nguồn cội hiện sinh (luôn luôn biến chuyển) là giết những thứ mạo danh đạo đức giết nó.
Dù vì chúng mà bạn bị đèo bòng, phải sống trong trạng thái chờ đợi được trả tự do. Và sự vất vả, bệnh tật của họ nữa. Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.