Để lại thế nào chúng cũng sinh đẻ vô tội vạ. Nhưng đằng sau mọi vai diễn phản diện hay chính diện, thật thà hay dối trá đều cần một tâm hồn lương thiện. Lời lẽ không tổng ngổng tồng ngồng mà chữ nào chữ nấy được rẽ ngôi, xịt keo bóng mượt.
Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi. Cậu em khuyến khích tôi tập nặng hơn. Bác hát đến lần thứ tư hay thứ năm gì đó thì bạn dặt dẹo dậy đi vào nhà vệ sinh.
Trước khi đến đây tôi đã xác định rằng không được phép xấu hổ. Và cháu phải sống cho chính cháu, để vợ cháu và con cháu phải có một người chồng, người cha tuyệt vời. Ăn xong lên giường nằm.
Rốt cuộc, khi bớt ngu dốt thì chúng ta sẽ thoải mái hơn với nhau. Điều đó làm tôi phần nào yên tâm. Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách.
Bên mép hắn có một miếng băng gạc trắng. Người ta sẽ ngạc nhiên trước sự phi thường của bác với khối lượng công việc đồ sộ mà bác gồng gánh và giải quyết ổn thỏa. Đầu tiên là một cuốn sách tiếng Anh dày vài trăm trang.
Hãy để họ nói Những điều không sáng tạo. À, trước khi kể tiếp chuyện hôm qua thì tôi đốt. Cái đó là một động lực nghiêm khắc để tự hoàn thiện không tồi khi trót sống trong xã hội này, với tính cách bạn đầy dễ dãi và hoang dã thủa nhỏ.
Nàng thấy lạ lùng và cười với cô bạn bên cạnh: Bạn này lạ lắm. Sao lại xé sách hở con. Người ta có chuyện để bàn tán về ông chủ tập đoàn nổi tiếng chết vì đột quỵ.
Nó rất giống tôi nhưng đơn giản là vì nó đọc và hiểu ít hơn nên nó chưa dung hòa được. Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường. Những lần thế này, những cơn đau, năm sáu bảy năm hoặc hơn cũng dần thành quen chịu đựng, như tiếng chuông đồng hồ kia.
Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng. Một cái gì đó kinh điển. Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.
Có vẻ đã thành công trong bài thuốc mị dân. Bác gái lấy túi chườm nóng đặt lên ngực cho, bảo: Căn bản tại con ngủ nằm sấp. Cho rằng bạn lông bông không kiến thức không có khả năng tự lập nên gò bạn vào con đường và sự lựa chọn của họ.