Cho dù đang đứng trước bồi thẩm đoàn hay ngồi ăn trưa với một vị khách, Percy Foreman, một luật sư tên tuổi khác, mỗi lần mở miệng là tạo ra một bài diễn văn nhỏ đầy thuyết phục. Do vậy, tôi phải luôn tự hỏi rằng cử chỉ, điệu bộ của tôi khi trò chuyện có là đặc trưng của riêng tôi hay không. Thế nhưng ông đã làm một việc mà không phải ai cũng dám làm.
Có một người phụ nữ từ Toledo gọi điện đến và nói rằng: Trong đời tôi chưa bao giờ nghĩ rằng tôi sẽ có dịp được nói chuyện với anh. Một tối nọ anh gọi điện cho tôi với giọng hớt ha hớt hải: Larry, tôi gặp rắc rối to rồi. Luôn nắm rõ và khẳng định lại vấn đề.
Giây phút của tình người! Danny đã tạo ra khoảnh khắc thiêng liêng ấy không phải từ sự cởi mở, hay từ những lời nói hay ho thú vị mà từ một tấm lòng biết chia sẻ và đồng cảm. Bạn không thể giả tạo được điều này và nếu cố gắng giả tạo, bạn sẽ thất bại hoàn toàn. Anh hãy thế chỗ anh ấy!.
Bởi những câu nói mà văn phong ngữ pháp quá khác xa khuôn mẫu thông thường sẽ làm tối nghĩa ý của bạn. Tôi biết mình rất thích công việc này, nhưng rõ ràng là tôi chưa có chuyên môn gì cả. Nghe thế Sinatra mới chịu đồng ý.
Ông sẽ tạo ra một sự kiện lớn đấy. Và từ đơn giản thì bao giờ cũng dễ hiểu. Bởi vì sao? Vì Bob bao giờ cũng nói chuyện một cách hết sức chân thật, tinh tế và hài hước.
Tự tin khi nói có nghĩa là bạn đang tự tin trong cuộc sống. Ở chương 10, tôi đã kể với các bạn về nhà báo Shirley Povich. Sinatra nói, Không, dĩ nhiên là không rồi.
Mặc dù tôi cố dẫn dắt câu chuyện đến những đề tài gần gũi nhất mà bất cứ ai cũng có thể hào hứng nói, chỉ có Hope nhà ta thì không. Vị khách mời có óc khôi hài này đã lôi cuốn được tất cả mọi người. Sinh thời Bob rất hài hước và vui nhộn, lúc nào cũng muốn pha trò.
Anh có văn phong thẳng thắn và sâu sắc. Nếu đây là một chương trình trò chuyện hay phỏng vấn không thường, không có luật nào trên khắp nước Mỹ buộc bạn phải trả lời mọi câu hỏi. Rồi tiếp sau đó là một loạt những âm thanh hỗn loạn.
Thêm vào việc nên tránh những từ ngữ thời thượng, bạn cũng nên đừng ham dùng lối nói trên trời dưới đất nghe có vẻ hấp dẫn nhưng kỳ thực lại chẳng giúp người khác thích thú gì. Anh chàng giậm chân thình thịch, cụp tay lên miệng làm loa rồi hét toáng lên: Moppo! Moppo! Về nhà ngay! Cậu… đang chết!. Những khán giả Do Thái cho là vị khách này nói chuyện quá sáo, họ không thích nịnh hót như vậy.
Cũng cần nhớ rằng mặc dù việc nhìn người khác rất quan trọng, nhưng đừng vì thế mà nhìn họ trừng trừng như muốn ăn tươi nuốt sống người ta nhé! Điều này rất khiếm nhã. Vấn đề mấu chốt kế tiếp là, như tôi đã đề cập, bạn phải chăm chú lắng nghe. Cuomo biết rõ người nghe ông nói thuộc thành phần nào.