Phải hành động gấp để ngưng bặt cuộc tuyên truyền phá hoại đó! Nhưng làm cách nào bây giờ? Tòa soạn cắt trong một số thường tất cả những bài, không phải quảng cáo, đã đăng trong một ngày, xếp đặt lại rồi in thành một cuốn sách, nhan đề là "Một ngày". Khi tôi kể lại chuyện đó, một người học trò tôi hỏi: "Nhưng ông muốn cầu người đó điều chi?". Nhưng trong Thánh kinh đã nói: "Câu trả lời nhã nhặn của anh đã làm nguôi hết những sự giận dữ".
Còn nếu quên hoặc viết sai tên đó tức là làm cho người ta khó chịu. Nghĩ tới quá khứ của tôi, tôi tự hỏi với tính tình như vậy, làm sao tôi có thể bán được một món hàng gì chứ. Bữa tiệc đó hỏng là lỗi tại đầu bếp chứ không tại tôi.
Bây giờ anh làm sao? Xin nghe anh ta nói: Một văn sĩ nói: "Biết phép lịch sự nghĩa là biết vượt tầm con mắt đừng thèm ngó bức hàng rào đổ nát trước mặt, mà ngắm những bông hoa nở trong vườn phía sau hàng rào đó". Carnegie tức khắc trả lời: "Thì đặt là Công ty Pullman tất nhiên rồi".
Và đàn bà không hiểu được tại sao đàn ông không đối đãi với mình một cách lịch sự, khôn khéo để được lợi cho họ. Dân gian kêu nài đủ cách mà vô hiệu. Bí quyết của họ ư? Chính bà Samrosch cho ta biết bí quyết như sau này: ''Trước khi cưới, sự lựa chọn kỹ càng bạn trăm năm là một điều quan trọng nhất.
(Mãi tới cuối thư, trong chỗ tái bút ông mới chỉ cho tôi một điều có ích cho tôi. Chúng ta sẽ bàn thêm. Tôi thích cây sồi lắm.
Và thi hào Anh Shakespeare tuy đã được cả nước Anh tôn sùng mà còn mua tước vị để thêm danh giá cho gia đình ông. Garfield ứng cử Tổng thống, cậu viết thư hỏi có phải hồi thiếu thời đại tướng đã làm nghề kéo ghe trên kinh để độ nhật không? Và Garfield trả lời cậu. rồi việc đó nữa không.
lại đem đồ án đó cho bạn bè coi. Đã khai số tiền đó thì phải đóng thuế". Vậy quy tắc thứ 4 để sửa lỗi người mà không làm cho họ phật ý, giận dữ là:
Không những tán thành nơi lựa làm kho hàng, mà còn vạch cho cả một chương trình để mua cửa hàng đó, dự trữ hàng hóa và khai trương xí nghiệp mới. Và để đáng được nhận lời khen đó, bà sẽ chẳng quản công trong việc bếp núc. Chúng tôi chỉ biết rằng chính sách của chúng tôi hẳn có chỗ hay, nếu không thì sao đã thịnh vượng trong nửa thế kỷ nay được? Tại những cao lâu đó, khách ăn được đãi như người lương thiện, biết trọng danh dự.
Nhưng đối với những "quái vật" như trong số những người mắc nợ tôi, thì tôi còn ngờ kết quả lắm"! Thường thường bà chạy lại nhà một bà chị để phàn nàn về chồng, trút hết tâm sự, khóc la, đe dọa. Tại sao? Vì một số đông khách hàng khác cũng giao hàng cho chúng tôi vào lúc đó.
Nếu làm trái luật đó tức thì những nỗi khó khăn sẽ hiện ra. Cha đã đòi hỏi con nhiều quá. Chú đã làm nhiều cái bậy đến nỗi chú không dám chỉ trích một ai hết.